-
Re: Nhật ký online
:) Mưa. Gió. Lạnh.
Thanh Hóa cũng lạnh. Hà Nội cũng lạnh nhưng có 2 trái tim vẫn đang tự sưởi ấm cho nhau :)
Hôm nay là một ngày vội vã với em :) sáng đến trường từ 6h30' mà vẫn lên lớp muộn .thế mới lạ chứ, loay hoay 1 lúc mới nhớ ra là để quên máy ở nhà :) mưa to và gió lạnh quá! muốn nhắn cho anh 1 tin chỉ để hỏi "HN có lạnh không?" mà chẳng được....:D
Tiết 2 ngồi căn-tin nhỏ bạn đang xì xụp ăn mỳ tôm :D nhìn ra sân trường...lạnh thế!... nước lênh láng, có vài cái thuyền giấy ở C10 :) gió thổi qua lạnh quá :brbr: "chẳng biết đồ ngốc ấy đã uống sữa chưa đây ?":)
Bon chen mãi cũng về đc đến nhà :) 12h đúng. Ngày bình thường chen nhau về đã vui rồi hôm nay chen nhau lên taxi còn vui hơn gần 12h mà mật độ học sinh trường Đào đứng ở ....giữa đường :D vẫy taxi đang còn đông lắm :D Gọi xe mãi chẳng được :) sao lúc cầm điện thoại, lại cứ nhấn nhầm số 01657.... của anh nhỉ :D? may mà còn phát hiện ra nếu không lại "Alô, cho em 1 taxi đến..." thì ngại lắm :)
Những ngày đã qua không phải là dài nhưng cũng đủ để em biết là anh rất quan trọng vs em :) Trò chơi này vẫn được chỉ được gọi là trò chơi :D nhưng em đã dần dần cảm thấy không phải chỉ đơn giản như vậy.... tự nhiên lại cố nhớ xem ai đã lập ra cái topic này nhỉ :)
Tự nhiên thấy lạnh quá :) dạo này mỗi khi lên lớp, em lại hay nhìn xuống sân trường :) đưa tay ra để ....hứng mưa :)
Hình như trước đây đã có ai đó nói vs em ràng:Khi 1 bàn tay được đưa ra cũng chính là đưa ra khát khao được nắm lấy 1 bàn tay khác :) không biết có phải vậy không nhỷ :D? Em vẫn hay đưa tay ra như thế đấy :) Chẳng thấy bàn tay nào nắm lấy cả :D nhưng vẫn biết nếu anh ở cạnh em thì em sẽ không phải đưa tay ra khoảng không như vậy nữa :) Đồ ngốc ạ. em yêu anh nhiều lắm đấy :)
Giống như nắng và mưa, chẳng dễ gì để được ở bên nhau nhưng nếu ở cạnh nhau thì sẽ có cầu vồng rực rỡ :)
Em không phải là một người đặc biệt nổi bật, không phải là Công chúa :) Chỉ muốn là người được quan tâm đến Anh, nhớ đến anh và yêu Anh :)
Đấy cũng là cả 1 niềm hạnh phúc rồi :)
Nhật ký Tình yêu :) 15.10.2009~~~> thế này thôi nhỉ :) Nhớ giữ ấm nhé.
-
Re: Nhật ký online
đi đâu cũng thấy dân tình nhắc đến lạnh đến mưa.
thấy nhớ cái lạnh ở nhà.
tự nhiên thấy lạnh lẽo giữa trời nắg :))
chiều mưa to. may mà vừa về đến nhà. mưa ào ào rồi tạnh. chắc đc khoảg 10p :)) k đẹp như ở nhà. nhưg cũng làm mát lòg :x hqa phát hiện ra gió ở đây cũng thơm k kém ở nhà. mặc dù k có hoa sữa. nhưg cũg có mùi hoa j đấy :X thơm phết :))
-
Re: Nhật ký online
Hnay lạnh lại còn mưa nữa...........trưa hok về nữa.......rúc vào KTX vs mí đứa nó......phòng ý còn 1 giường...........nếu mún thì cũng có thể vào dc..........nhưng ở đây thì tiện và thoải mái lém, mỗi tội xa, chuyển thì cũng tiếc.vs lại ở KTX thì phải ăn cơm bụi.........haizz......lại suy nghĩ oy.......
Hjx......nói ch vs đồng hương lại càng thấy nhớ nhà.........hài thế. Nhưng thui, đã hứa vs lòng mình là phải cố gắng mà......cùng lém là đến 20/11 về, ko thì Tết......ui cái cuộc đời này!!!
-
Re: Nhật ký online
<-- Là la lá la :darling: hú hú, jeje, ha ha, hí hí :phew::phew:
Cuộc đời này cũng ko đến nỗi tồi tệ lắm hí hí. Thật là trùng hợp, mai anh ra đón. Đang ko biết sẽ phải nói thế nào với bố mẹ về việc chiều mai sẽ lên tàu về nhà thì anh lại gọi ra hỏi t7 có bùng được ko để chiều t6 anh ra đón về :chuckle: Sung sướng tột độ!!!!! Anh tâm lí quá, anh đáng iu quá, anh ơi là anh ơiiiiii :hahaha: Mong đến ngày mai quá, mong dã man tàn bạo lun!!!! Chắc anh chưa nói với mẹ, ko thì mẹ lại chả can rồi ;)) Kệ, mình có anh là đồng minh rồi :-" Anh sẽ nói là anh đi có việc rồi tiện thể chở mình về luôn ;)) Luôn có lí do chính đáng :heheh:
Mong mỏi ngày mai đến quá !!!! Học xong 3 tiết ta sẽ về TH. Nghĩ thôi đã thấy sướng tê người rồi :D Hi vọng anh đừng cho ai đi nhờ ko có mất hết cả thoải mái. Tròn 1 tháng ko gặp anh rồi, chắc anh vẫn thế thôi :) Lúc nãy dám dọa mình là chắc mai ko ra được làm mình như rớt từ tầng 20 xuống. Mà cũng chả sao, anh ko ra đón được thì mình tự đi tàu về. Có điều ko thoải mái bằng đi xe nhà thôi, với lại cũng ko có lí do chính đáng lắm :-ss
THôi, nói chung mong là 2 ngày nghỉ sẽ trôi qua thật chậm, thật thật chậm để mình được ở bên gia đình lâu hơn :)
---------------------
To Lee Ha Ryeong unnie: Goodbye!!! After 2 years in VN, maybe U had more beautiful memories with my mom than with me 'cz we've just met each other about ten times. But, I'll miss U so much. Today we had our last dinner together. Everything tasted so good. Thank U :) Maybe my E is still limited so I couldn't express all my feelings and say all the things I want to say to U but I hope U can understand :) At the end, I was nearly moved to tears. Time is so fast :(
Tomorrow U will return to Korea...so sad...Hope that U're always lucky and happy in ur life. See U one day in Korea...Maybe next vacation or in 4 years, when I go to Korea to further my study :)
Goodbye!!! Best wishes!!!
--------------------
Ô hay, Nam Cảng dạo này hâm hâm hay sao mà lại gọi cho mình nhờ. Hỏi thăm như thật ế :brbr: Thỉnh thoảng lại làm mình bất ngờ :-ss Hỏi vài câu lăng nhăng thôi mà cũng hơn 10 phút. Thôi nhưng em sợ dân chơi lắm :brbr: -->
-
Re: Nhật ký online
.................
Có những lúc a cảm thấy buồn....Khoảng thời gian gần đây chuyện gia đình làm a thay đổi,lúc nào cũng mang trong mình cảm giác mệt mỏi chán chường...A muốn hét lên rằng nhà a có 6 người cũng không được nữa...Cuộc sống đến nhanh mà cũng ra đy thật nhanh....
Giữa lúc ấy,e đã đến,e vui tươi hồn nhiên tinh nghịch,e như thiên thần vs vầng hào quang chói loà bao quanh mình kèm theo đó là 1 đôi cánh nhỏ nhắn xinh xinh ở phía sau...
A biết rằng e cũng gặp phải chuyện gì đó,a cảm thấy được e cũng không vui...a muốn làm cho e trở về như bình thường...muốn làm cho e lại là e,không phải vì 1 ai đó mà phải đánh mất mình cả....Hãy là chính e,e nhé....Người để e phải thay đổi,phải suy nghĩ chỉ có thể là người theo e tới suốt cuộc đời...quan tâm e và yêu em nhiều hơn bất cứ ai.....
Câu chuyện bắt đầu dường như thật nhanh...a ban đầu cũng cảm thấy mọi thứ bình thường...tất cả chỉ muốn em vui.muốn em nở nụ cười và muốn quan tâm em nhiều hơn 1 chút ....
Đến bây giờ a cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra....a lại có cảm giác gì đó rất lạ....vui vì được nhắn tin,nói chuyện cùng e...và lo lắng cho e khi trời lạnh như này....không biết em có bị lạnh hok nữa.....
Trước đây,1 người a tưởng như rất quan trọng vs a: hằng đêm vẫn bảo a ngủ sớm không được thức khuya...những đêm ấy a thức trắng cả đêm....a đã thức trắng đêm nhiều ngày liền mà chẳng để làm gì cả....đơn giản vì ai càng cấm a làm gì a càng muốn chống lại....Nhưng đến e,e nói vs a rất nhẹ nhàng,a cảm giác em vừa quan tâm vừa không quan tâm....đêm nào a cũng ngủ sớm....
A đã từng nói chuyện này sẽ chỉ xảy ra 1 trong 2 ng,anh hi vọng có chuyện gì đó thỳ em vẫn vui...
E còn trẻ...cuộc sống đang đợi e,biết rằng e sẽ gặp nhiều vật cản..gặp nhiều thứ có vấn đề(như a đã đoán) thỳ em vẫn vượt qua nhé... Nhớ em !!!
-
Re: Nhật ký online
Có những điều chớt đến đã thấy mất.có những điều đã qua chợt thấy nhớ..thật sự thấy rất nhớ vòng tay ấy.đã bao lâu rồi,anh đã không còn được tự nhiên đưa tay ra.và em đã không còn được tự nhiên nắm lấy bàn tay ấy....dã bao lâu rồi lời nói của chúng ta đã không còn hiệu lực...em buồn..đôi khi muốn tìm lại hơi ấm từ anh...mà sao sự thật nó quá phũ phàng..
cuộc đời không phải chuyện cổ tích phải không anh....bởi không thể nào không có những lần ta làm buồn lòng nhau,không thể nào có những khi nước mắt chảy dài,không thể không có những đêm tim em đau nhói.nhói cái đau của cô đơn
Cuộc đời không phải chuyện cổ tích phải không anh....có những lúc em bước đi mà không ai đưởi theo cả,không thẻ nhìn lại,bởi vì trong phim những cô gái đâu có bao giờ nhìn lại......thường....họ được chàng trai của họ kéo vào lòng......và đó là lcus họ nhìn lại phía sau lưng
Cuộc đời không phải chuyện cổ tích phải không anh....em vẫn thường nhìn anh từ phái sau..khi anh bước đi......và anh không quay lại...không quay lại để nhìn em đang khóc nhìn anh
Cuộc đời không phải chuyện cổ tích phải không anh..con đường đời của riêng mỗi người chúng ta đã không hề bằng phẳng....huống chi nói đến con đường chung..không ai dám chắc rằng mình sẽ yêu nhau mãi mãi về sau....chỉ có thể hi vọng...........
ngày xưa em đã từng hỏi"anh sẽ yêu em bao lâu" em đã tin vào câu trả lời " mãi mãi"......chí ít cũng đã từng hi vọng...nhưng giờ em biết..........em đã sai
Lại một ngày nữa qua đi......vẫn là một ngày mưa dầm và 1 con người la cà dưới mưa quen thuộc....muốn đưa tay hứng lấy những giọt mưa nhưng lại sợ cảm giác se lạnh ở lòng bàn tay...thế là lại thôi...mưa vẫn cứ rơi,từng ngày như vậy mà không cần biết đến cảm nhận của người ta khi nhìn mưa rơi xuống.......những nỗi buồn và những giọt nước mắt cứ chập chờn và bất chợt vỡ oà khi mưa nhỏ giọt.......ngồi lặng người trách mưa sao rơi hoài thế....tại mưa mà buồn....tại mưa mà khóc........
Vậy đến khi những ngày mưa không còn tiếp diễn nữa......biết kiếm mưa ở đâu để đổ thừa cho những lần nước mắt rơi đây.??????............Vậy nên
Sẽ từ giã những ngày mưa buồn buốt giá.......từ giã những giọt nước mắt rơi một cách vô thức
Tâp cách mỉm cười với những nỗi buồn....để tự kéo bản thân mình đứng dậy những khi yếu đuối
Mỉm cười lên......rồi mọi chuyện sẽ qua.......mạnh mẽ lên nào......công chúa của tôi......:)
-
Re: Nhật ký online
Mẹ bảo tới mẹ sẽ ra, vui quá, được gặp mẹ rồi. Nữa đêm đang ngủ thì nghe thấy tiếng mẹ, chạy xuống nhà thì thấy tất cả chỉ có một màu đen, thì ra chỉ là ảo giác. Cầm chai nước lên tu ừng ực mồ hôi thì toát ra. Lại một vẻ cô đơn trống trải. Vẫn là cái cảm giác lo lắng và sợ hãi, ko biết mình cảm thấy sợ cái gì nữa ? Sợ cuộc sống sinh viên chăng, sợ cái cuộc sống hiện tại chăng hay là sợ giặt quần áo và rửa bát ? chẳng hiểu sợ cái gì nữa - chỉ có một điều mà mình chắc chắn : Mình rất sợ.
Mỗi lần nhận được tin nhắn của " người thương " ở phương xa thì thấy tâm hồn được nhẹ nhàng hơn, và có một chút gì đó quên đi cảm giác sợ hãi. Mỗi lần bật nick thấy nick của những người thân quen thì lại như bắt được vàng, rồi bắt đầu bla bla đủ thứ chuyện, kể lể tâm sự của mình. Những lúc ấy mình như muốn khóc oà lên cho đỡ tủi thân. Nhưng ko mình ko hề khóc miệng vẫn cười còn nước mắt vẫn cứ chảy ra. Ứ hiểu tại sao ? Một hành vi của kẻ vô thức sao ?
Hơn bao h hết, mình muốn được về Thanh Hoá, về ngôi nhà thân yêu sống cùng với bố mẹ. Được học ở Thanh Hoá. Được chơi thoải mái trên trường mà ko cần phải lo lắng phải giặt quần áo hay cái gì đó tương tự. Được gặp người mình thương yêu lúc mình muốn. Được cùng đám bạn bè đi sầm sơn - đi ăn kem nói chuyện suốt ngày suốt đêm luôn, những lúc đó mình được nói những gì mình thích, làm những gì mình muốn. Được gặp các chị thân yêu của mình, một nơi để chia sẻ tất cả - tất tần tật những gì mình chôn dấu trong lòng.
hihi, vậy đấy, đó chỉ là những thứ mình muốn thôi, còn chắc sẽ ko thực hiện được rồi, mình biết chứ, nhưng có thể viết được ra những dòng chữ từ tận đáy lòng đã vui lắm rồi, một cảm giác vừa vượt qua được một điều gì đó. Thật đấy !!!
Đại Học - hai chữ nghe thích thật, Nhưng hai chữ ấy đối với mình thì nỗi kinh hoàng và sợ hãi. Nó ko hề đẹp và hay như mọi người vẫn nói. Hi hi, thức đêm mới biết đêm dài. được đi ra mới biết thế giới rộng thế nào và mình cần phải làm gì :(. Đối với mình thì dường như mình đang là một - một gì nhờ ... ừm ... một Rambo chiến đấu ... hihi nghe ngộ ko, nhưng thật đấy, mình đang đứng trước một cuộc chiến và mình ko được phép thua cuộc.
-
Re: Nhật ký online
Ờ !! Lâu rồi chưa ngồi lâu lâu 1 chút để viết NKOL !! Cũng lại 1 lý do : Nhiều chuyện quá !!!
Học hành càng ngày càng ngu, làm cái gì cũng không suôn sẻ...!! Tuần trước là cái tuần chán nhất từ trước đến h, cũng may nó đã qua !!! Hà hà !!! Mình lại phấn đấu vì tương lai của mình, mong là tong cái màn đêm tối đên như hũ nút sẽ xuất hiện 1 tia sang nhỏ nhoi...!
Ước mong cho hiện tại thì nhiều, nhưng chỉ muốn sông đúng con ng mình thôi...!! Thấy che giấu cảm xúc nhiều quá cũng không tốt !! Bế tắc ức chế thì có thể khóc lên mà, sao cứ phải cố tỏ ra bình tĩnh làm quái gì ?!! Như đấy nói : "Để lâu còn gây viêm giác mạc do tích tụ nước mắt quá nhiều !" !!!
Làm thế nào để chăm hơn nhỉ ?!!! Câu hỏi lúc nào cũng ở trong đầu, biết là do bản thân mình cả chứ dựa vào ai nữa mà còn hỏi ?!!! Hâm thật !!! Nhưng mà tự bản thân thì chịu không cố gắng nổi...!! H mà có ai bên cạnh đốc thúc mình học chắc sẽ khá hơn...!!! KHông sao, thầy bảo tự giác mới là ngu...!! Hí hí !! Yêu thầy nhắm !!! Kế hoạch lên thư viện cho có không khí xem ra ổn đấy nhưng time ít quá...!!
Liêu cơm gắp mắm vậy...!!!
Chazô !!!
-
Re: Nhật ký online
cái cảm giác tự dưng thành một kẻ vô duyên kể cũng hay :))
tự dưng thấy sợ mùa đông... Chẳng phải vì vài kẻ vô duyên khác, là tại mùa thu Hà nội quá tuyệt vời...
-
Re: Nhật ký online
Có nhiều khi không thể tưởng tượng được mình lại được là nhân vật chính trong những cảnh như thế#angel Nếu đứng ngoài và nhìn thì sẽ rất hâm mộ người đó-cái người mà được làm nhân-vật-chính của những hành động ý nghĩa như vậy #Angel Hix. Không biết có phải mình thích những cảm giác bất ngờ không nhưng mà trong khoảng thời gian này thì chắc đó là hành động có ý nghĩa nhất :) Cảm ơn Kiên Sunbae của em nhiều nhiều....:fullup: 20-10 vui nhé....:114: