Chà
Kái topic này được lập ra để nói về thơ
Mong mọi người tham gia nhiệt tình nhé!
Sắp tới tớ sẽ post thơ lên đây.
Hj hj:sparkling:
:sparkling::sparkling:
Nghiêm cấm thơ chế..:warn:
Printable View
Chà
Kái topic này được lập ra để nói về thơ
Mong mọi người tham gia nhiệt tình nhé!
Sắp tới tớ sẽ post thơ lên đây.
Hj hj:sparkling:
:sparkling::sparkling:
Nghiêm cấm thơ chế..:warn:
Đúng là con gái thơ văn cả ngày không bít chán
con trai cũng thích thơ mà:whistle:bạn chẳng có tí lãng mạng gì cả:tadaa:
spam 2 cái thơ liền:dazzle: del đi một cái
thơ ah` , hay đó , tui sẽ tự sáng tác và đọc cho cả làng nghe , ha ha ha
Vậy nói về thơ gì vậy? posst nhanh lên cho mọi người còn đọc chứ! lần sau khi lập post luôn đi ha cô bé!
Một kỉ niệm
Có gã khờ ngồi bên khung cửa sổ
Trong giờ văn để mắt chốn tầng hai
Cách khoảng sân và khung trời nho nhỏ
Thấp thoáng lan can, một vạt áo dài
Chợt ở bên có giọng cười khe khẽ
"Cha làm gì mà say đắm thế cha?"
Không nhìn lại, gã trả lời trong mộng
"Nhìn theo tôi cậu sẽ thấy người ta"
Lớp im lặng bỗng cười như chợ vỡ
Gã giật mình không biết chuyện gì đây
Quay đầu lại với người vừa hỏi
Rụng rời chân tay: thôi chết... thầy!!!!
------------------------------------------
Bông bí
Giàn bí trồng không xa nơi của lớp
Lạ làm sao chỉ nở đúng một lần!
Bông bí cười vàng hơn sắc nắng
Khẽ thẹn thùng mỗi lúc gió ghé thăm!
Một cô bé cũng tròn như... trái bí
Từng bước đi làm xao xuyến một người!
Có chàng trai chưa kịp thành người lớn
Hay thẫn thờ theo "bông bí" thắm tươi...
Tuổi mười tám giấu vội trong tàu lá
Để lâu lâu lén ngắm trộm một lần
Hai cửa lớp chỉ cách nhau giàn bí
Mà bâng khuâng mãi chẳng dám tìm qua...
TÌNH YÊU LUÔN CÓ HAI ĐIỀU
Không ở nơi đâu ấm áp bằng
Trong vòng tay của người mẹ yêu
Không ở mơi đâu hạnh phúc bằng
Trong vòng tay của người mình yêu
Thế gian có bao điều hạnh phúc
cũng có bấy nhiêu điều khổ đau
chỉ tình yêu chứa đưng tất cả
bao niềm vui lẫn nỗi u sầu
:hotbath:
Chà!
Thơ này chắc là tự làm! Hj hj!
Không có tóc lại có tóc:hmm:
Không có râu lại có râu:demoralize:
Mật gấu rừng em bắn tại Lào
Em biếu anh cả anh cho em vào:fullup:
Bài thơ duy nhất làm trong đời lúc 8 tuổi:heheh:
hay đá cho xin một chân ná hum sau rảnh sẽ post bài lên
Thơ nè, đọc xong đừng đánh em (hok spam đâu nha):
Anh đến thăm em 1 buổi chìu
Thấy em đang ngồi cạo nồi niêu
Vô tình anh hỏi mần chi rứa
Em mỉm cười bảo cạo tình yêu!!
Hok phải mình sáng tác mà đc nghe từ thằng bạn thui!!!
ghê toàn thơ hay ( thiếu mỗi mìn ) , ha ha ha
dù không nghĩ
ngồi một mình đầu chẳng nghĩ gì đâu
nhưng lệ vẫn rơi thật là chẳng hiểu
có phải chăng vì lòng tôi đau khổ
nên dù không nghĩ thì lệ vẫn rơi
ÚI dào có là được rùi bạn yêu cầu cao quá đó
Thơ với chả thẩn .Thơ hay hay không thì tùy vào nhận xét chung . Mà thơ chôm trên mạng thì thui lấy làm chi
Aj nói bạn là thơ này tôi chôm trên mạng!
Đã mất công post lên đây lại còn bị nói nữa!
:can'tbe::can'tbe:
------------------------------------------
Sinh nhật mùa đông
Có một người trọn kiếp yêu... trà đá
Nên thương người sinh nhật giữa mùa đông
Có một người híp mắt và hóp má
Nên mê ai thuở hip hop tưng bừng!
Có một người email không biết check
Say một người mười bốn tiếng online!
Có một người “di động” không biết bấm
Si một người lướt laptop wifi!
Có một người hễ đông là... nín thở
Sinh nhật ai, bối rối biết tặng gì?
Ba đêm trắng, uống thật nhiều... trà đá!
Viết được bài thơ ngỏ rất lâm li!
Có một người bắt chước ông già tuyết
Một đêm đông leo ống khói thảy vào
Bài thơ ấy và... cắm đầu chạy trốn
Đâu biết rằng... người nhận cũng nao nao!
Chuyện cổ tích chớ làm gì có thực
Nhưng biết đâu, đông vẫn nắng thật vàng
Có hai người nắm tay trên hè phố
Chính là người trong chuyện kể này chăng?
bạn bảo thơ post mạng bằng chứng đâu:angry:đừng nó điều mình ko thể làm thế bạn ạ:yawn:
đang buồn người yêu mong các bạn thông cảm
tôi ở đâu trong trái tim em
khi bên em con kiến cũng biết hát
khi xa em chú hề cũng thành ngơ
thế mới biết tình tôi là vô bờ
khi tất cả tôi đã danh cho em
tôi như con cá luôn cần nguồn nước
em như biển đón nhận bao dòng sông
liệu tôi có là dòng sông lớn nhất
được em đón nhận với tình yêu thương
hay tôi chỉ là một con cá nhỏ
trong muôn vàn sinh vật ở biển khơi
Em nhớ anh yêu
Từ ngày anh đj xa
Lòng em luôn quạnh quê
Trái tim nhớ râm ran
Y như là... có ghẻ
Mụn nổi khắp mặt mày
Chẳng khác gì hột é
Từ ngày anh đj xa
Tự nhiên em... ăn khỏe
Ở nhà, bữa ba tô
Đến trường, còn ăn ké
Sau nửa tháng trông em
Bạn bè kêu... gấu mẹ
Từ ngày anh đj xa
Milu nhà em... đẻ
Em lấy tên anh yêu
Đặt tên cho..."lũ trẻ"
Mỗi khj nhớ tên anh
Gọi chúng luôn một thể
:heheh::heheh::heheh::heheh:
------------------------------------------
Nỗi lòng anh trên cát
Biển nhẹ êm đầy cát
Và rất nhiều... cọng rác
Lòng nhớ em bát ngát
Anh vừa đj vừa hát
Vẽ hình em trên cát
Cúi xuống... hun một phát
Mặt anh tèm lem rác
Môi anh nghe mặn chát
Anh tiếp tục ngồi hát
Dù mặt mày xây sát
Dù lòng anh tan nát
Dù chết đói chết khát
Nhớ dáng em thanh thoát
Như... thịt heo hai lát
Đời anh thật bj đát
Anh trở thành... thằng mát
topic nè chán quá , toàn thơ tình iu 2 ng` , nói lạc 1 tí thì bị trách , devil ơi , sang các topic khác đê , bỏ qua cái nè nha ! ha ha ha
Mẹ
Từ khi con đi biền biệt
Bên mái hiên xưa mẹ vẫn chờ
Nghe mùa rơi trên tóc
Sương trắng nhuộm giá một miền thơ
Từ khi con xa dòng sông tuổi mơ
Mẹ vẫn cặm cụi gánh phù sa đắp lên từng gốc lúa
Quê mình nghèo bát cơm lần lữa
Vất vả mãi nặng đè trên vai
Ngồi nghe gió quê thì thầm bên tai
Cánh cò tuổi thơ chở con đi xa quá
Chẳng kịp đếm những vì sao lạ
Hồn rêu nhớ những thủa chưa tròn…
Gót chân mẹ mòn
Trên bờ đê đã cũ
Quê mình mùa này nước lũ
Con có kịp về không?
Xôn xao hương lúa nếp ngát lòng
Bóng mẹ in dần trong từng thớ đất
Con trở lại khi xuân về trong vắt
Tóc mẹ bạc thêm…
------------------------------------------
Gió và tóc
Gió nhẹ nhàng bên tóc
Hồn nhiên tóc bềnh bồng
Có lần gió đi rong
Tóc thành mây yên ả.
Này là cơn gió lạ
Này là mái tóc êm
Tóc rơi vào chiều tím
Chao nghiêng làn gió mềm.
Có lần gió ngủ quên
Tóc buồn nhưng không nói
Gió ngập ngừng, bối rối
Hôn nhẹ làn tóc mơ.
Gió đôi lúc thẫn thờ
Khi tóc cười lúng liếng
Gió thì thầm lên tiếng :"..."
Ửng hồng gì, tóc ơi...
------------------------------------------
Hoài khúc
Ở trọ thành phố rồi chia tay thành phố
Sài Gòn ngày thác lũ hồn nhiên
Mộng mị cỏ hoa giữa đời quá chật
Một góc vườn đêm ngọc lan hương
Ở trọ thành phố rồi chia tay thành phố
Sài Gòn ngày thác lũ hồn nhiên
Mộng mị cỏ hoa giữa đời quá chật
Một góc vườn đêm ngọc lan hương
Một thoáng chập chờn đêm ngọc lan thương
Chú mèo lười nằm co ro tội nghiệp
Chồng sách cũ lâu rồi không lần giở
Đói hơi người, mọt khoét ố vàng chơi!
Vắng nhau buổi trưa
Phố bắt đền chiều mưa hờn dỗi
Ướt mèm ly rượu tối
Xanh vùng vằng ô cửa ban mai...
Tạm biệt một cái cầm tay
Hơi ấm bỗng thành tên hò hẹn
Ngày sau, em khẽ đặt tay lên ngực trái
Mây phố sẽ bay ngang
Ngọt lịm nhớ, anh về!
------------------------------------------
Ngồi hát
Ngồi hát với gió
Một thời trong veo
Tiếng đàn chim nhỏ
Rộn ràng hoa theo.
Ngồi hát với gió
Một thời trong veo
Tiếng đàn chim nhỏ
Rộn ràng hoa theo.
Ngồi hát với mây
Khoảng trời xanh thẳm
Thấy từng vạt nắng
Rải vàng tinh khôi.
Ngồi hát giữa trời
Với cây với cỏ
Với người bạn nhỏ
Những bài ca quen.
Ngồi hát –lớn lên
Một thời con nít
Đỗi quá tinh nghịch
Hát khúc giao mùa…
------------------------------------------
Những con chim
Tôi – con chim bồ câu trắng
Rúc lên nơi đâu sau vạt nắng
Nhìn về phía trước
Hạt ngọc vỡ trong veo
Tôi — con chim bồ câu trắng
Rúc lên nơi đâu sau vạt nắng
Nhìn về phía trước
Hạt ngọc vỡ trong veo
Tôi — con hải âu chao gió cho sóng biển vỗ theo
Vùng chân trời bao la mây giăng màn kín
Vỗ cánh bay
Tới những ước mơ xa
Tôi — con đại bàng to lớn thân già
Gồ ghề như cổ thụ nơi suối sâu rừng thẳm
Đôi cánh to lớn
Bay khắp giang sơn
Mỏi cánh
Thác tung giọt nước
Rừng trút là vàng
Nhánh cây khô khốc
Chạnh lòng
Gãy ngang
Tôi — con chim từng ước mơ bay mãi
Ước ao khắp chốn là nhà
Nay rũ cánh
Ước mơ được như con sáo sậu
Đậu trên hàng rào
Đậu trên nhành trúc
Nơi ấy
Nhà tôi…
------------------------------------------
Tình mẹ
Không phải nắng nhưng ngập tràn ấm áp
Không phải gió sao mát tận trong lòng
Không hùng vĩ bao la hay rộng lớn
Nhưng đong đầy và dịu ngọt trong con
Không mãnh liệt nhưng mênh mông tĩnh lặng
Không lạnh lùng nhưng chẳng nói ra đâu
Tình cảm đó nhẹ nhàng như cơn gió
Vẫn ấm lòng mỗi lúc trở về đây
Dù có xa không thể nào quên được
Vì nơi này có bóng mẹ chờ con
híc ! lắm thơ thế ! anh có 1 bài nè ! bài anh thích nhất ! hihi để xem có được ko ná !
kái bài thơ này nghe quen quen
hình như đọc nhiều rùi thì phải
:aah: Ôi sáng lơ ngơ tìm bạn
:swing:Chiều tối mù mờ gặp hà minh
:sleep:Linh tinh nhảy vào hót vặt
:@_@:cãi thì giỏi còn hỏi thì ....
He he chuói cả nải đây ai mua nhào zô !:crave:
đấy , thơ độc đấy các bạn ạ , ko đụng hàng rùi
ha ha ha ha ha
A ha!
Xem nào: 1, 2, 3, 4
May mà mới có 4 Smilies thôi Bách Hợp ạ!
Hj hj!
Cẩn thận kẻo bị tóm thì khổ đấy!
Gọi mùa
Nằm ngủ ngoan sợi nắng
Thả buổi chiều đi rong
Mềm ngoan em môi đỏ
Thoảng rất hồng má tôi
Ơ không, thằng con nít
Vốn ngu ngơ bao ngày
Sao tuổi tròn mười bảy
Run trước ai tóc dài!
Sang mùa rồi thu ạ
Sang mất rồi- thằng tôi
Lúng túng- bâng quơ mãi
Bởi nhớ em- tóc dài
------------------------------------------
Mảng xưa
Những bức tường hằn dấu chân qua
Thằng bé úp đầu tưởng tượng trò năm mười một thuở
Chiếc vespa khoe nét hoài xưa cũ
Chầm chậm tan trường có con bé kéo cặp lết qua
Những bức tường rộn rã marche
Đàn thằn lằn màu ghi hoá màu ảo giác
Mấy mươi địa chỉ “khoan cắt bê tông”, “hút hầm cầu”… ngột ngạt
Chiếc xe bánh mì kẽo kẹt phá tĩnh bức tranh
Những bức tường tiệm cắt tóc bao quanh
Gã nặn tò he ngồi phía bên kia trường học
Cô giáo trẻ ra về ngoái đầu nhìn lạ lắm
Chẳng lặng yên nào khi vắng mùa sang
Những bức tường chùm dây điện giăng giăng
Con sẻ nâu dừng chân nhìn đời thanh thản
Những bức tường rêu nhuốm màu ngọt đắng
Là tấm gương diệu kỳ soi khoảnh khắc thời gian.
biệt li
xin cho tôi gọi em lần cuối
rồi âm thầm lặng lẽ quay đi
biết nói gi hai chữ biệt li
thôi gửi lại em với người con trai khác
biết yêu nhiều nên tới mất mát
nghĩa lý gì khi đánh mất tình yêu
Em hok khóc khi loài người chết hết:hi:
Em hok buồn khi thế giới đổi thay:whistle:
Em chỉ khóc khi tiền em hết:noo:
và em buồn khi anh xấu anh ơi!!!:fallout:
Bài này đọc ở đâu vậy nhỉ
trí nhớ kém nên chẳng nhớ nữa
thì đấy bảo rùi mà , già rùi nên lẩm cẩm , hèm , may mà có haminh lên 4rum nên mới vui như thế ni đấy , cảm ơn haminh nha ha ha ha ha
Mắt phố
Lũ trẻ con về phố
Giòn tiếng cười quanh những ngả tư
Vết chân hằn mắt phố
Vằng vặc nỗi nhớ
Quanh góc đường có ông lão tò he
Mắt đỏ
Chờ...
Thời gian trút hết sự kiên nhẫn
Những buổi chiều tan học
Mẹ bảo về nhà nhớ khoá cửa
Giấc mơ chới với bay
Những con mắt nhìn phố đố kị
Thời gian...
Những ước mơ không thả bằng thuyền giấy
Lũ trẻ trưởng thành đơn độc.
Gió về...
Nỗi nhớ chạm ngõ...
Mưa khoái đùa chiếc xe đạp cũ
Lại ông lão tò he
Chờ...
Những cánh cửa ngấn nước nhìn phố
Im lìm tuổi thơ.
Mừng tuổi mẹ
Tuổi thơ uống nước giếng làng
Ăn cơm ngọc hạt lúa vàng mẹ gieo
Thênh thang đồng ruộng quê nghèo
Từ trong chân đất gửi theo cánh diều...
Xuân thời tuổi mẹ qua mau
Khói sương thổi bạc mái đầu gian nan
Quẩn quanh trăm tuổi bên làng
Thời gian lưu giữ muộn màng cho con
Tìm đâu nữa, chốn đồng hoang
Để tôi gặp mẹ lúc còn xa xưa
Chợ đời bạc nắng pha mưa
Cơn huyết áp cứ đong đưa tuổi già
Mẹ chăm cây cải vạt cà
Ước sao tuổi mẹ mãi là ngày xuân.
chán quá , tui chẳng có bài thơ nào để pót lên , xin phép spam tí nha , ha ha ha
Ở xa
Nghe bạn đọc thư của mẹ
Lòng con cảm động quá chừng
Má cũng thương con như thế
Hẳn là có thể nhiều hơn
Từ cái khăn mặt, ống kem
Áo mưa, dép mang, nón đội
Má gửi người quen mang lên
Mỗi thứ... một điều muốn nói
Bạn ghi thư về thăm mẹ
Con cũng muốn viết thật nhiều
Chợt nhớ rằng má không thể
Đọc một chữ nào qua thư.
bạn ơi , post bài nhớ rừng của thế lữ lên dùm mình với , bài đó hay phết , nghe rất hùng, ha ha ha
Một
Một bài hát có thể thắp sáng một khoảnh khắc.
Một nụ hoa có thể đánh thức giấc mơ.
Một cây non có thể bắt đầu một khu rừng.
Một con chim có thể báo trước mùa xuân.
Một nụ cười bắt đầu một tình bạn.
Một cái nắm tay an ủi một tâm hồn.
Một ngôi sao có thể định hướng cho con tàu giữa biển khơi.
Một lời nói có thể khoanh tròn mục đích.
Một phiếu bầu có thể thay đổi một quốc gia.
Một tia nắng làm bừng sáng căn phòng.
Một ngọn nến xua tan đi bóng tối.
Một tiếng cười sẽ chinh phục trái tim đau.
Một bước chân khởi đầu cho chuyến hành trình.
Một lời nói khởi đầu cho lời cầu nguyện.
Một hy vọng sẽ làm nâng cao tinh thần.
Một cái chạm để nói rằng bạn quan tâm.
Một tiếng nói có thể cất lên bằng sự khôn ngoan.
Một trái tim có thể biết đâu mới là sự thật.
Một cuộc đời có thể làm nên những thay đổi.
Điều đó tùy thuộc vào bạn mà thôi!
Đừng bao giờ quên rằng bạn là người vô cùng quan trọng
tui góp thơ rùi mà , bài gần mấy trang đầu í , còn bây h tâm trạng ko vui nên ko có thơ , sr ( spam tí) ha ha ha