Thằng này dạo này văn chương lai láng thế nhỉ. Đọc nghe cũng mùi mẫn lắm
Thằng này dạo này văn chương lai láng thế nhỉ. Đọc nghe cũng mùi mẫn lắm
Khoác balo lên vai, ta tiến bước về trước.
Bỏ lại sau lưng bao nỗi đau buồn.
Bước cứ bước, đến khi đôi chân không còn bước được nữa.
Hãy nghỉ chân một chút để tìm một con đường.
Để rồi lại đứng dậy và bước đi.
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)
Đánh dấu