Thoáng bỡ ngỡ, rụt rè của ngày đầu tiên đặt chân vào lớp 10 đã nhẹ nhàng bay đi... Quãng thời gian của lớp mười một cũng đã trôi qua em đềm với đầy những kỉ niệm…



Giờ là những kỉ niệm thật êm đềm còn lưu lại trong tâm khảm. Thầy cô, bạn bè chừng như là một phần cuộc sống của tôi. Yêu biết mấy bảng xanh phấn trắng, nhớ biết bao giọng trầm ấm của cô thầy trên bục giảng...

Tôi đã sống, đã thở trong vòng tay mến thương của bè bạn, từng sẻ chia những ngọt ngào của tuổi học trò đây hoa thơm và nắng ấm...



Một năm nữa thôi, khi phải xa trường, có lẽ trong tiềm thức tôi mãi mãi khắc sâu những kỉ niệm thân yêu. Ngày tháng sẽ qua đi, tôi sẽ bước vào đời với đủ thứ hành trang mà thầy cô đã ân cần, với những trìu mến của bạn bè chất đầy trong cặp...



Có nhà thơ nào đó đã viết:

“Không ai sống hai lần trong một kỉ niệm

Không ai tìm lại được tháng ngày qua...”



Phải, thời gian không đứng đợi mà lặng lẽ và vô tình trôi. Vậy thì hôm nay, còn ngồi trong lớp học, tại sao chúng ta không sống thật đẹp cho nhau, không đem đến những kỉ niệm thần tiên của tuổi học trò,...? Để mai này lần giở lại trang kí ức, ta sẽ thấy hài lòng, không tiếc nuối vì xưa ta không sống chân thành và học tập thật tốt...


http://vn.myblog.yahoo.com/van-114/article?mid=85