------------------------------Đồng cảm--------------------------------------
Một cậu bé xuất hiện trước một cửa hàng bán chó và hỏi người chủ cửa hàng :
-Các con chó được bán với giá bao nhiêu vậy bác ?
Người chủ hàng trả lời :
- Khoảng từ 30 đến 50 đô la một con !
Cậu bé rụt rè hỏi :
-Cháu có thể xem chúng được không ạ ?
Người chủ hàng gật gù rùi huýt sáo ra hiệu . Năm chú chó con như năm cuộn lông đủ kích cỡ chạy ra , duy chỉ có một chú bị tụt lại sau khá xa . Ngay lập tức cậu bé chú ý tới chú chó chậm chạp , hơi khập khiễng đó . Cậu liền hỏi :
- Con chó này bị làm sao vậy bác ?
Ông chủ giải thích rằng nó bị tật ở khớp hông và nó sẽ bị khập khiễng suốt đời . Nghe thế , cậu bé tỏ ra rất xúc động .
-Đó chính là con chó cháu muốn mua -Cậu nói với giọng quả quyết
- Nếu cháu muốn mua con chó đó bác sẽ tặng cháu . Nhưng bác biết cháu sẽ không thích nó đâu
Cậu bé nhìn thẳng vào mắt ông chủ cửa hàng :
- Cháu không muốn bác tặng con chó đó cho cháu đâu. Nó cũng có giá trị như những con chó khác mà. Cháu sẽ trả cho bác đúng giá
Ngập ngừng một lúc cậu bé nói tiếp :
-Thực ra , cháu chỉ có và có thể trả bác ngay 3 đô la bây giờ. Sau đó , mỗi tháng cháu trả dần được không ạ?
-Nói thật nhé , cháu không nên mua nó -Người chủ cửa hàng khuyên - Nó không bao giờ có thể chạy nhảy và chơi đùa như những con chó khác được đâu
Ông vừa dứt lời thì cậu bé liền cúi xuống kéo ống quần lên , để lộ ra cái chân trái cong queo, bị liệt được đõ bằng một thanh kim loại . Cậu nhìn ông chủ cửa hàng khẽ nói :
-Chính cháu cũng chẳng chạy nhảy được mà . Nó sẽ người bạn thân của cháu
------------------Blog :http://360.yahoo.com/pink_vic_1191
------------------------------------------
Cái giá của sự trung thực
Một buổi chiều thứ bảy đầy nắng ở thành phố Oklahama , tôicungf một người bạn và hai đứa con của anh đến vui chơi tại một câu lạc bộ . Bạn tôi tiến đến quầy vé và hỏi :
-Vé vào cửa là bao nhiêu ? Bán cho tôi bốn vé .
Người bán vé trả lời :
-3 đô la một vé . Chúng tôi đặc biệt miễn phí cho trẻ em dưới sáu tuổi . Các cậu bé này bao nhiêu tuổi ?
- Đứa lớn bảy tuổi và đứa nhỏ thì lên bốn -Bạn tôi trả lời -Như vậy tôi phải trả cho ông 9 đô la tất cả.
Người đàn ông ngước lên với cặp mắt ngạc nhiên :
-Sao ông không nói rằng đứa lớn mới lên sáu tuổi ? Như vậy có phải tiết kiệm được ba đô la không
Bạn tôi nhìn người bán vé và chậm rãi nói :
- Dĩ nhiên , tôi có thể nói như vậy và ông cũng sẽ không nhận ra . Nhưng bọn trẻ thì biết đấy .tôi không muốn bán đi sự kính trọng của những đứa con và lòng trung thực của mình với giá 3 đô la
( Ý của ông chắc cao hơn sẽ bán)
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Đối với em anh vẫn là thằng bé ...............................:X



Blog :http://360.yahoo.com/pink_vic_1191
)
Trả lời kèm Trích dẫn
Đánh dấu