Anh viết thư tình bên song cửa
Từng hạt mưa rơi nặng nỗi niềm
Tiếng yêu thấp thỏm trong lồng ngực
Nói chẳng thành câu biết được đâu
Nhớ tiếng em cười lay láy mắt
Hàng mi rủ xuống mượt như tơ
Tà áo em bay chiều mộng ảo
Trắng cả hồn anh một ý thơ
Tên em êm ái hàng liễu rũ
Anh gọi từng đêm mỗi giấc mơ
Sầu đông từng giọt rơi trên lá
Tình câm nức nở khóc trong thơ
Thơ có hay gì khi phận bạc
Tình đơn phương đâu phải là tình
Yêu em suốt một thời trai trẻ
Để đến bây giờ anh trắng tay
:callling: :callling: :callling: :callling: :callling: :callling:



Trả lời kèm Trích dẫn
Đánh dấu