Phía ấy
Phan Minh Chính

Anh lặng lẽ đi về phía ấy
Căn nhà xưa cửa đóng im lìm.
Em đi mãi có bao giờ trở lại,
Hàng cây im heo hắt đứng nhìn.

Em vô tình hay cố ý ra đi?
Để sau đó mưa nhạt nhoà góc phố
Âm thầm hát một bài ca không dứt
Dẫu mất rồi những câu hát đầu tiên.

Vẫn cứ thế anh mải miết triền miên,
Về phía ấy tìm cho ra kỷ niệm
Đêm khẽ buông gió buồn mang nỗi nhớ
Chỉ một mình anh lại nói lời xưa.