Niềm riêng
Phạm Đoàn Thiên Thư
Hết đêm lại đến ngày
Từng mùa trôi mê mải
Chẳng kịp dừng - dù chỉ để bắt tay
Con đường rộng vậy mà hoá chật
Đi ngang qua không kịp cúi chào
Con mắt khép khi ngày vừa mở
Tôi nghiêm trang đứng chào tòa cao ốc
Thang máy rì rì không dừng lại ở tầng thứ 7
Vô tình trôi đi cả không gian
Không kịp dừng để vui
Không kịp dừng để nhớ
Hết đêm lại đến ngày
Tôi từng ngày vẫn thở...



Trả lời kèm Trích dẫn
Đánh dấu