cảm giác này là gì. mình đang làm sao đây???????????
chẳng lẽ....... mình.................. ???????????
![]()
cảm giác này là gì. mình đang làm sao đây???????????
chẳng lẽ....... mình.................. ???????????
![]()
Khi moị thứ đã mất. Tương lai vẫn còn
[MARQUEE][/MARQUEE]
[MARQUEE]CON NGƯỜI SINH RA KHÔNG PHẢI ĐỂ TAN BIẾN ĐI NHƯ 1 HẠT CÁT VÔ DANH. HỌ SINH RA LÀ ĐỂ IN DẤU LẠI TRONG TRÁI TIM NGƯỜI KHÁC[/MARQUEE]
Nhật kí ngày .... tháng ... Năm
Hôm nay trời mưa lạnh buốt ... làm cho con người ta càng thêm cảnh giác buồn
Thật sự ko thể tưởng tượng nổi về con bạn thân nữa !!!!
Ngày hôm qua mình còn hùng hồn trả lời là ko có chuyện đó sảy ra
Đùng 1 cái ... Là sự thật ...
Cảm giác ... hụt hẫng ... Nhưng nó sắp đi lấy chồng ấy
hihi vui vui mừng mừng ... buồn buồn tủi tủi
Đến bây h hình như mình vẫn chưa chấp nhận đó là sự thật được hay sao ấy ... sao ấy nhỉ ???
Cười cũng ko cười được ... buồn cũng ko đúng ...
Ai hiểu nổi được nhỉ ???
-----------------------------------------------------------------------------
Đúng là 1 ngày mưa buồn ...
Thêm chuyện 1 con bạn nữa
Nó xinh gái, học được, chơi được ...
Lại than phiền với mình rằng : đứa nào cũng có đôi có cặp ... tao thấy tủi thân quá, thế rồi nó lại bảo chưa muốn yêu ...
Chuyện của nó khó hiểu quá trời luôn
-----------------------------------------------------------------------------
Có những lúc mình tưởng đã hiểu hết về chuyện tình yêu ....
Nhưng h mới biết
mình chả biết gì cả ??? chuyện tình yêu còn vô vàn vô vàn thứ mình chưa biết
Còn mình nữa ??? thì sao nhỉ ???
Tình đến tình đi ~> ko theo 1 tí qui luận gì ...
Theo tình tình Trốn ... Trốn tình tình theo ....
Hôm nay <~ 1 cảm giác rất khó hiểu !!!!!!!
Bạn Mình lớn thật rồi sao ?????
![]()
Lần sửa cuối bởi kẻ xấu, ngày 31-12-2008 lúc 05:31 PM.
Có ba điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mỗi con người, đó là :
1. Yêu một ai đó.
2. Được ai đó yêu.
3. Hai điều trên xảy ra cùng một lúc.
![]()
Với mi, tau thực sự quan trọng thế ư? Ko, t nghĩ là m đang rất rất ngộ nhận. T thấy t chả làm j cho m để khiến m nghĩ t là người hiểu m nhất cả. T thấy mi ngốc nghếch lắm lắm á. Dạo này m tỏ ra quan tâm t hơn nên t đã giữ khoảng cách. T vẫn coi m là bạn nhưng t ko muốn m dành tình cảm đặc biệt kia cho t. Thật đấy. T giữ khoảng cách bằng việc ít nc thân thiết với m hơn... Nhưng m chả hiểu ý t j cả. M càng thể hiện tcam của m t càng khó xử, thậm chí là khó chịu! Thật đấy. M rất tốt với t, tốt lắm lắm í. Nhưng mà...t với m ko thể có chuyện j ngoài tc bạn bè. Thậm chí là bạn thân cũng ko thể, vì m chả hiểu j tau. Nói thẳng thừng là như thế. Có lẽ t đã sai khi đi với m hôm noel. Hôm đó t cứ nghĩ BNgoc cùng đi, với lại t cũng chỉ coi là bạn bt. Nhưng có lẽ m đã hiểu sai. Sau hôm đó m càng thể hiện tình cảm của m hơn. Nếu giả sử m có làm những việc đó như hqua m nói thì t sẽ bỏ về luôn đấy. Vì t ko muốn biến cuộc đi chơi giữa hai ng bạn bt thành cuộc đi chơi lãng mạn như thả đèn trời cùng m, hoặc là nhận hoa của m. M đừng có để ý đến chuyện ấy nữa dc ko? Đừng đi quá giới hạn. M còn nhớ lần trc t đã giận vì m nói điều đó với t ko? Vậy mà lần này...M lại còn dạm hỏi trước là ko dc giận m nữa. Nhưng t nói thật, những điều m nói làm t ...sởn cả gai ốc ^^ T thấy sợ điều đó. T cũng chẳng biết vì sao nữa!
****
Tức thầy thể dục dã man!!!!!!!!!!!!!! Thầy ơi, thầy chả thương em gì cả. hix hix. Tổng kết thể dục 5.2 thì mần ăn j dc đây???????
Hqua xuống gặp thầy giờ thể dục để hỏi. Thầy phán 1 câu: "Tau cho bay điểm sau bay làm công an bay bắt t à? Mà bay phải nói trước chứ bây giờ còn biết răng được?"
hix, biết xin điểm là việc tiêu cực nhưng đó là môn thể dục, đứa nào đứa nấy chạy lại xin, nghe thầy phán 1 câu mà sợ bỏ đi luôn...hix
****
Trời lạnh!!!
Tự nhiên hnay m ko thấy buồn, mà vui 1 cách lạ thường
Chiều đi Hà Nội rồi! Năm nay lại ko đón tết ở nhà ^^. Năm ngoái là ở nhà Linh, năm nay là ở Hà Nội. hi
****
Happy new year!!!!!!!!!!!!!!!!!!
1 cõi đi về...
sao lạnh thế này? lạnh quá. gõ bàn phím mà 2 tay lạnh buốt, nhìn đi nhìn lại , nhìn xung quanh cũng chỉ thấy có mình mình. mình không có ai ở bên, đang cô đơn sao????????
có lẽ là không, có những người bạn dù không bên mình nhưng họ vẫn nghĩ đến mình. và mình cũng vậy. dù không được bên bọn nó nhưng sao mình nhớ bọn nó quá. ước gì giờ mình đang được ở bên lũ bạn ấy, lũ bạn thân yêu của tôi...........
Khi moị thứ đã mất. Tương lai vẫn còn
[MARQUEE][/MARQUEE]
[MARQUEE]CON NGƯỜI SINH RA KHÔNG PHẢI ĐỂ TAN BIẾN ĐI NHƯ 1 HẠT CÁT VÔ DANH. HỌ SINH RA LÀ ĐỂ IN DẤU LẠI TRONG TRÁI TIM NGƯỜI KHÁC[/MARQUEE]
sáng nay mình rất là bức xúc
thế mà chả hiểu sao h như vỡ tan chả còn gỳ
cũng chẳng biết làm thế nào được nữa có thể thầy chỷ nói vui mồm thế thoy rồi quên
mà cũng có lẽ cái lòng tự trọng của mình quá cao~~>nên mới ức chế thế
thành ra cái mặt lầm lì suốt mấy tiết liền mãi sau mới vui hơn được tí
nhưng hỳnh như chẳng ai đủ hiểu mình, m khó hiểu quá hay sao
có đứa tưởng như rất thân luôn nói "tau hiểu mi mà" nhưng hình như cũng hok thật sự hiểu được m
và chắc nó cũng chẳng coi m như m đã coi nó
trời ơi hok muốn cứ lên là kêu chán nhưng sao càng lớn sống càng khó khăn vậy
cuộc sống gia đình bạn bè học tập sao mà phức tạp vậy![]()
Lần sửa cuối bởi Hyt.b3, ngày 31-12-2008 lúc 06:07 PM. Lý do: Spam bất thành, câu bài thất bại
Aishiteru
Bỏ hết đi. Nắm bắt lại..........
†(¯˜*•*»♀«*•*˜*♥Asimo♥Hyt♥* ˜*•*»♀«*•*˜¯)†
Tớ rất nhớ ấy và cũng rất giận ấy , ấy có biết đối vs tớ ấy quan trọng như thế nào không mà lại đối xử vs tớ như thế
chà vừa xem đoạn kết của chương trình "nối vòng tay lớn" ngưỡng mộ ku em quá
còn nhỏ mà tài cao<đẹp jai nữa??> + tấm lòng em lớn quá
chiếc cặp phao cứu sinh của em quả thực rất hữu ích
có thể nói chỉ một sáng kiến thoy đã khó rồi thế mà em đã thực hiện được từ những ý tưởng để đưa chiếc cặp đến với những em nhỏ ở vùng lũ lụt
thay cho cả những học sinh vùng lũ gửi lời cám ơn những con người như e
![]()
Aishiteru
Bỏ hết đi. Nắm bắt lại..........
†(¯˜*•*»♀«*•*˜*♥Asimo♥Hyt♥* ˜*•*»♀«*•*˜¯)†
Kết thúc năm cũ trong lo âu và tiếc nuối. Năm 2008 của sự lười biếng và sa sút hi vọng sẽ chấm dứt để năm 2009 tiếp nối là sự thành công, đặc biệt là trong lĩnh vực học tập. Những hứa hẹn của năm cũ ko thực hiện được thì năm 2009 này, bằng mọi giá phải thực hiện được. Sáng nay mẹ tự dưng nói rất hình sự: "Bố mẹ bây giờ chỉ biết hi vọng vào mỗi mình con thôi, con cố gắng con nhé!" :( Anh mình đã từng khiến bố mẹ thất vọng rất nhiều, chẳng lẽ mình cũng đi lên vết xe đổ đó sao????? Nếu mình làm như vậy thì chả khác nào một đứa con khốn nạnBố mẹ đã cho mình chẳng thiếu một thứ j`, mình quá sung sướng, quá đủ đầy ko chỉ về vật chất mà còn cả tinh thần. Mình ko thể phụ lại lòng tin và hi vọng của bố mẹ đc, nhất quyết ko thể. Ko thể cho phép mình lười biếng thêm 1 giây phút nào nữa, cũng chả mấy chốc nữa là thi đại học rồi. Bố mẹ ơi, hãy tin tưởng vào con, con sẽ cố gắng hết mình, cố gắng đến kiệt cùng để mang lại niềm vui nhỏ nhoi cho bố mẹ. Hãy tin tưởng vào con bố mẹ nhé !!!!!!!!!!
(Mày mà còn lười nhác nữa là tao bóp cổ mày chết toi đấy Giang ạbớt Net đi. Mày thì cứ phải trượt đại học rồi mới sáng mắt ra cơ. Liệu mà thay đổi đi, ko có hối cũng chả kịp đâu. Đạp chết giờ)
Be joyful in hope, patient in affliction, faithful in prayer...
Tối qua đã tự cho phép mình xả hơi sau môn thi đầu tiên rồi. Tối nay chắc phải cày bù thôi, cố để cho môn này kéo điểm lên chứ, không thì mất Tết.
Không có dại nào như dại nào. Tự nhiên tham gia vào trò cá cược ngu xuẩn: xem ai thức khuya hơn bằng cách 15 phút nháy máy một lần. 5h kém mới giành chiến thắng tuyệt đối, làm 10h sáng mới ngóc đầu dậy được, mắt thâm quầng. Hic, may mà đầu óc không mụ mị đến mức học chả vào đầu được chữ chi! Nhưng, thi xong vi mô rồi mà nó cứ ám mình mãi, học vĩ mô mà cứ lơ mơ nhớ về mấy cái độc quyền với cạnh tranh. Chẹp...
Vài giờ nữa là sang một năm mới rồi. Trước, khi còn ở nhà( dạo gần đây mình hay dùng cụm từ này thế không biết), Tết Dương lịch cũng không có ý nghĩa gì quá lớn, có chăng chỉ là thêm một ngày được ngủ nướng, thêm một ngày cả nhà đi ăn sáng cùng nhau, thêm một ngày nghỉ ngơi làm những việc mà ngày thường ít có thời gian để làm. Giờ xa nhà, ngày lễ nào cũng khắc khoải. Chiều nay mẹ với em gọi ra mà chạnh lòng quá! Muốn về nhà. Thấy cái Nhung sửa soạn để về mà thèm! Nằm còng queo trên cái giường, mơ về nơi xa lắm.... Nghe "Mẹ con đã về" - một sự dại dột nữa. Lòng cồn cào hơn theo những lời da diết. Ôi trời ơi, mấy tháng trước, cứ thấy ngạc nhiên ví sao mình không nhớ nhà như mình nghĩ, giờ thì thấm rồi. "Nhớ nhà" - cảm giác này phải cảm nhận dần dần, nó gặm nhấm, bào mòn con người ta từng tí một!
Mình đã sống qua sung sướng, quá đủ đầy trong 18 năm qua rồi, giờ là lúc tự lo cho mình, chứng tỏ rắng mình đã trưởng thành. Chỉ mỗi việc nhớ nhà mà cũng không vượt qua được thì sau này làm sao đứng vững được chứ, coi đây là động lực để phấn đấu thì tốt hơn Ng ơi!. Không ai nâng niu, chỉ bảo cho mình từng ly từng tí mãi được! :D
Trời lạnh...Gió...Miên man nhớ đến căn phòng ấm sực...đến một miền bình yên...đến những ngày mà tiếng cười trong veo vọng về từ tiềm thức...
.Năm mới rồi...Chào nhé 2008 - năm của những hi vọng, hồi hộp, lo âu và hạnh phúc....
Lần sửa cuối bởi Precious Stone, ngày 31-12-2008 lúc 07:11 PM. Lý do: hihi
Chúc mọi người 1 năm mới an khang thịnh vượng !!!!
![]()
Có ba điều hạnh phúc nhất trong cuộc đời của mỗi con người, đó là :
1. Yêu một ai đó.
2. Được ai đó yêu.
3. Hai điều trên xảy ra cùng một lúc.
![]()
Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)
Đánh dấu