mk ... cái cđ thấp cổ bé họng nên bị đè nén thế này đây ... uất cũng cố mà ngậm mà ngùi ... đời như shit ... ra ngoài thì ra vẻ yêu thương nhau lắm ... ở trong chăn mới biết chăn có rận ... thôi thôi ... vứt cái bộ mặt tốt đẹp ấy đi ...
mk ... cái cđ thấp cổ bé họng nên bị đè nén thế này đây ... uất cũng cố mà ngậm mà ngùi ... đời như shit ... ra ngoài thì ra vẻ yêu thương nhau lắm ... ở trong chăn mới biết chăn có rận ... thôi thôi ... vứt cái bộ mặt tốt đẹp ấy đi ...
Ôn thi HSG ôi đau đầu còn phải học các môn thường nữa chứ chấn nhất là môn tiềng anh ẹ vẫn giao 1 đống bài tập
Tôi muốn làm nên tất cả
Một ngày tình yêu gõ cửa
của ngôi nhà có hoa hồng vàng nở suốt bốn mùa đón gió
người con gái cười xinh
bình yên.
Nhưng cuộc đời luôn có những lý lẽ riêng
sáng nắng, chiều mưa, và đêm về trong bão
hoa hồng vàng thay những cánh hoa đầu tiên dần héo
người con gái cười quên
buồn tênh.
Có những ngày thời gian ngưng đọng trong một giấc chiêm bao
hoa hồng vàng chết lặng...
tiếng chim hót ngoài kia cũng hóa thành từng giọt nước mắt
người con gái cười ngẩn ngơ
bơ vơ.
Chẳng có ai hiểu hết nỗi đau của sự đợi chờ
không có ai tin tình yêu lại mang đến niềm tuyệt vọng
hoa hồng vàng bỏ rơi mình phía bên kia đời sống...
người con gái cười thiết tha
xót xa.
Có người trách tình yêu đừng gõ cửa ngôi nhà
thì hoa hồng vàng vẫn vàng tươi như từng có năm tháng...
thì người con gái cứ vô tư mà vui sống...
thì nắng, mưa, bão cũng chỉ như một mặt hồ thoáng xao động...
thì tiếng cười vẫn trong veo dù có lẫn nước mắt
hồn nhiên.
Rồi đôi lần trốn chạy khỏi ngôi nhà đã không còn bình yên
quặn lòng nhìn đến bao lần những tình nhân về qua phố
hoa hồng vàng rũ mình chào mùa gió
người con gái cười mịt mờ
xác xơ.
Và cuộc ra đi khi nắng chưa về trên thềm nhà
hoa hồng vàng ở lại...
tình yêu ở lại...
người con gái cười nói ơ hờ.
Để thời gian đi hết bốn mùa
ngày người con gái trở lại...
hoa hồng vàng nơi ngôi nhà bỗng một sớm mai thức dậy
người con gái cười quen
cô đơn.
Những trang nhật kí được viết ra nhiều hơn
có buồn vui, có ray rứt...
hoa hồng vàng rũ những hạt sương và nhìn thấy nắng
người con gái cười khúc khích
bình yên?
Một ngày tình yêu lại gõ cửa
của ngôi nhà có hoa hồng vàng nở đã nhiều tháng năm
người con gái cười nghi ngại
chờ đợi.
Nào phải đâu hoa hồng vàng có lỗi
Nào phải đâu tình yêu làm trái tim con người đau nhói
Nào phải đâu những thiên thần bỏ mặc ngày người con gái tuyệt vọng trong mệt mỏi
Nào phải đâu cuộc đời
Nào phải đâu gian dối...
Nào phải đâu tất cả những điều đó
ngày người con gái biết yêu trở lại!
P/S :
Người vẫn giữ cho riêng mình một khoảng trời
nhưng đã chôn giấu vào tận góc tâm hồn không có ánh sáng
người không muốn nhìn lại,
không muốn rơi nước mắt...
dù trái tim mỗi ngày tự nó làm mưa tuôn...
<Nguyễn Phong Việt>
What if
tomorrow never comes?
What if
I never get to say goodbye
or give U a big hug?
What if
I never get to say I’m sorry or I love U?
Come back to HN.........................................
Lần sửa cuối bởi Caramel, ngày 12-11-2010 lúc 10:53 AM.
Nhug du a lua.chon.the' nao thj e se lun ug?ho.a.
Ca ra men.
Daisy hy vọng...
If you come back, I will tell you a story.
Promise me...
Lần sửa cuối bởi hoacucdai2611, ngày 05-11-2010 lúc 11:58 AM.
.
Ngày mai nếu có gặp lại nhau...
thì em có cần tay anh ôm em thật lâu... ♥♥♥
Em yêu theo cách của riêng em, nghĩ thật đơn giản – cho đi thật nhiều rồi sẽ nhận được bấy nhiêu. Nhưng cuộc sống vốn không phẳng lặng như thế, và phải chăng lẽ đời, khi đã hạnh phúc rồi, người ta rất dễ quên đi những điều đơn giản đó ?
Em yêu theo cách của riêng em, nghĩ thật đơn giản – cho đi thật nhiều rồi sẽ nhận được bấy nhiêu. Nhưng cuộc sống vốn không phẳng lặng như thế, và phải chăng lẽ đời, khi đã hạnh phúc rồi, người ta rất dễ quên đi những điều đơn giản đó ?
Tôi hoàn toàn biết rằng…
Bạn là người tôi mãi mãi tin yêu
Không phải ai khác mà chính bạn đó
Người bạn trong sâu thẩm bên trong tôi
Hãy để tôi lắng nghe bạn
Nghe thấy bạn lo lắng cho tôi trong đêm tối
Nhẹ nhàng cất vang tiếng nói trong tôi
Hy vọng bạn có thể nghe thấy tôi
Bóng tối đang phủ kín lấy bạn và tôi
Xin hãy nói cho tôi biết ….
Chừng nào bắt đầu được từ một kết thúc
Tôi phải bắt đầu như thế nào???
Tôi biết rằng sự bắt đầu luôn đi kèm với một sự kết thúc
Bạn sẽ không cho tôi thấy đều này
Vì bạn muốn bảo vệ và che chở cho tôi
Bạn là người bạn tốt nhất của tôi mãi mãi
Tôi nhớ rằng trong đêm tối chán trường bạn và tôi là một
Môt cõi lòng …… đầy màu trắng và bóng đêm ….
Đường xa kia bước,với bao bước chân đang hối hả ,bởi nhịp sống hằng ngày qua ta như một cơn gió xua đi bao nhiêu ký ức buồn miên man , trôi về một miền cát trắng nào đó , với nỗi lòng ….du dương theo nốt lặng của bản nhạc với cái tâm trạng như chiếc gương soi bóng ……
Để rồi một mình trăn trở suốt đêm về những gì mà ta suy ngẫm , dẫu biết rằng tất cả đã qua , nhưng mà lòng kia vẫn cứ miên man , với chuỗi tháng ngày đó ,rồi lao xao , rồi chìm lắng , rồi cao trào , đến bùng nổ, và thét ào cùng gió mây , trong cái khoảng khắc cảm giác ta như hoà thể xác này vào không gian và thời gian vô tận kia …. Phố nay vắng lạnh thật đó....chỉ có mình ta dong bước …cùng với gió mây kia ,cảm giác về một mùa đông lạnh giá đang dần buông xuống ….Đâu đó khúc nhạc vang lên , làm lòng ta thêm chút cãm giác về sự lạnh giá làm tràn ngập tâm hồn ta , ta đến trong sự lạnh giá , rồi ta bước đi cũng từ chính nó mà ra …
Có 5 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 5 khách)
Đánh dấu