Thơ Yết Hậu

Là thơ làm câu sau cùng chỉ dùng một tiếng, như tiếng kêu.

Anh nghiện rượu

Sống ở nhân gian đánh chén nhè
Thác về âm phủ giắt kè kè
Diêm Vương phán hỏi : mang gì đó ?
Be !

( Chiêu Lý tức Phạm Huy Hổ )

*****************************

CÁC BIẾN THỂ CỦA THƠ

Những lối văn vần như minh, trâm, tán, từ-khúc, đều là lối văn vần, tuy tên đặt ra khác nhau, song đều bởi cổ thi mà ra, cho nên gọi là biến thể của thơ.

Minh

Là bài văn đối nhau hay không đối nhau. Khắc vào vật gì hay viết để ghi nhớ một chuyện gì đó. Làm bao nhiêu cũng được, cốt nhất là lời đặt cho gọn, rút, cứng rắn.
Mấy câu được đặt ở cuối tấm bia đá cũng gọi là minh

Bài minh tu thân

Người xấu chớ nên nói
Mình hay chớ nên khen
Làm ơn chớ nên nhớ
Chịu ơn chớ nên quên
Lời khen không đủ mến
Chỉ lấy đức làm nền

( Bia đá )


Trâm

nghĩa là răn, là bài thơ dùng để khuyên răn người. Lối văn này cũng giống như minh

Bài trâm cẩn ngôn

Lòng người phát động
Bởi nói mà ra
Lòng chớ nóng nảy
Trước giữ khoan hoà
Cái máy đầu lưỡi
Nên hay nên vạ
Lành dữ nhục vinh
Bởi tự đó cả
(Phan Kế Bính )

Tán

nghĩa là khen. Dùng để khen ngợi một ai đó, hay mình tự làm cho mình.

Bài tán tự thán

Lấy ngu làm khôn
Lấy vụng làm khéo
Vào đâu cũng hợp
Không tròn không méo
Biết mình đỡ lo
Nhường người khỏi hận
Tị được ganh hơn
Không bằng yên phận
(Bùi Ưu Thiên )