Bốn năm trước hắn đậu ĐHV, mặc dù đây không phải là ngôi trường hắn yêu thích nhưng đây vẫn là chỗ chắc chân để nó có thể vững tin để on thi lại năm nữa, vậy là hắn vừa học vừa ôn thi.
Ban đầu, khi mới vào đất Vinh hắn cảm thấy khó khăn để hiểu ngôn ngữ của người dân xứ Nghệ, tuy nhiên dần dần hắn đã hiểu và hòa nhập rất tốt với cuộc sống trong này.Và cũng từ lớp học của hắn trong ĐHVinh hắn đã gặp bé.Phải công nhận là cô bé xinh thật, xinh đến nỗi con trai cả lớp ai cũng muốn lấy lòng bé,tất nhiên trong đó có cả hắn. Hắn cũng không hiểu sao mà mình có đủ can đảm để có thể ra mặt cưa bé một cách cực kỳ lộ liễu, bởi lâu nay hắn vốn là một con người cực kỳ nhát trong mấy chuyện như vậy. Tuy nhiên, dần với thời gian hắn cũng đã thành công, hắn dần đánh bật được những tên con trai kia,và hắn còn dần lấy lòng được mấy đứa con gái chơi thân với bé. Hắn và bé hầu như lúc nào cũng bên nhau, sáng thì đến lớp, chiều thì hắn tìm đến nhà bé chơi, tối tối thỉnh thoảng học ôn mệt mỏi hắn lại đến rủ bé đi dạo.
Mọi việc có vẻ ổn cho đến ngày có kết quả thi đại học, hắn đậu một trường cũng khá tên tuổi ở HN, còn bé vẫn ở lại trong đất Vinh nóng bỏng .Ngày hắn vào Vinh rút hồ sơ, hắn đã gặp mặt tất cả thành viên trong lớp, kẻ cả bé. Bé đến chúc mừng hắn, sau đó bé tránh mặt, hắn phải đi quanh trường ĐHVinh đến mấy vòng mới tìm thấy bé, bé ngồi một mình và cố ý tránh mặt hắn.Hắn vẫn chưa nói đc với bé rằng hắn yêu bé rất nhiều và hắn không muốn xa bé.
Một tháng sau khi hắn nhập học ngoài HN, hắn gặp bé trên mạng,đến lúc đó hắn mới dám nói rằng hắn yêu bé rất nhiều, hắn không muốn xa bé, hắn nhìn thấy trong WC bé khóc, hắn càng thấy yêu bé nhiều hơn.Tuy nhiên hắn đã nói với bé rằng hãy coi như hắn chưa nói gì cả, và hãy quên hắn đi như quên một kỷ niệm(hán hi vọng đó là kỉ niệm đẹp).Hắn nói hắn ở quá xa, không thể quan tâm đến bé được, bé hãy tìm một người nào đó yêu thương bé, có thể gần gũi, chăm sóc bé.Vậy là 2 đứa chia tay.
2 năm tiếp theo hắn sống như chưa bao giờ được sống, chơi như chưa bao giờ được chơi, đến mức phụ huynh hắn đac phải khóc vì hắn. Hắn cảm thấy hối hận vì đã làm phụ huynh buồn, hắn hứa sẽ thay đổi và hắn đã làm được.
Đầu năm học thứ 3 hắn đã gặp lại người con gái mà hắn đã gặp khi còn học năm thứ 2, người con gái mà hắn đã cố gắng tìm kiếm tất cả thông tin về người đó(tạm gọi là Oanh).
Hắn gặp lại Oanh khi mà hắn đang đứng trước cổng trường buôn dưa lê với thằng bạn thân. Hắn phân vân không biết có nên chạy ra làm quen hay không, hắn cảm thấy việc đó là quá khả năng của mình, nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định ra làm quen, hắn cảm thất ràng làm quen cũng không khó lắm. Mọi việc diễn ra rất tốt đẹp,hắn đến tìm Oanh vào lúc nào hắn có thời gian rỗi,mỗi tuần hắn đến đón Oanh đi chơi 3 hay 4 lần j` đó,hắn không quan tâm là bao nhiêu lần, bởi vì hắn chỉ thấy rằng khi hắn đi bên Oanh hắn cảm thấy quá hạnh phúc, tuy nhiên hắn vẫn chưa lần nào nói với Oanh rằng hắn yêu Oanh.
Cho đến một hôm, khi hắn đưa Oanh về KTX,có một tên con trai ăn mặc cực kỳ sành điệu phóng xe lên chặn xe hắn lại. Thằng kia hỏi hắn có quan hệ thế nào với Oanh, hắn khôn đủ can đảm để nói rằng hắn yêu Oanh, mà hắn chỉ nói rằng hắn với Oanh là bạn.Thằng kia đã chỉ thẳng vào mặt hắn và nói rằng Oanh đã có người yêu và bảo hắn đừng có đến tìm Oanh nữa. Hắn lẳng lặng ra đi, hắn suy nghĩ rất nhiều và kết luận ràng có thể thằng đó cũng theo đuổi Oanh như mình, hắn chỉ bủa vây chứ thực sự hắn chẳng là gì cả.
Một tuần sau, hắn lên giảng đường tìm Oanh, thấy Oanh đang đứng nói chuyện với thằng đó, rất vui vẻ.Khi đó hắn mới bắt đầu tin vào lời thằng đó nói.Tối hôm đó hắn vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra, hắn lại đến đón Oanh đi chơi.Đến lúc về hắn mới hỏi người lúc chiều là ai,Oanh đã trả lời đúng câu hỏi mà hắn vẫn nghĩ, đó là người yêu của Oanh. Hắn choáng váng, hắn im lặng...10' sau, Oanh mới lên tiếng hỏi hắn đã từng yêu ai chưa, hắn trả lời hắn đã từng yêu cách đây 4 năm, và bây giờ hắn yêu Oanh.Oanh nói xin lỗi với hắn, và bảo chỉ muốn hắn là một người bạn thân của mình, hắn đã không chấp nhận, cuối cùng đường ai nấy đi.
Mấy tháng sau, hắn đã hành động một hành động mà ai cũng bảo là nhu ngốc, đó là tặng hoa người con gái mà hắn yêu thầm lâu nay ngay trước đám đông ở lớp, người con gái đó đã rất ngại nùng nhưng rồi vẫn nhận,hắn cảm thấy rất vui. Mặc dù biết là mình sẽ làm người con gái đó ngại, nhưng hắn nghĩ nếu thời gian có quay trở lại thì hắn vẫn sẽ hành động như vậy.
Đến hôm sau khi vào Blog người con gái đó, hắn đọc được một bài viết rằng người đó rất cảm ơn người khác đã dành tình cảm đặc biệt cho mình, nhưng mình không thể đón nhận vì mình đã có một nửa của mình. Hắn cảm thấy choáng váng.Hắn đã hỏi người con gái đó là những điều viết trong Blog có phải sự thật, câu trả lời lại một lần nữa đúng với suy nghĩ của hắn, đó là sự thật.Chỉ đến lúc này hắn mới nói với người con gái đó rằng hắn rất yêu người con gái đó, tuy nhiên đã quá muộn, hắn buồn. Người con gái nói với hắn rằng chỉ muốn là bạn.
Cho đến bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao người con gái nào cũng chỉ coi hắn là bạn, tại sao hắn luôn là kẻ đến sau và tại sao hắn luôn là kẻ thất bại...![]()





Trả lời kèm Trích dẫn
, nói đúng hơn là đang tìm nhưng nửa vời / Chỉ có điều iem ko hỉu tại sao bác lại từ chối tình yêu của chị bé ???




,của trời một đống thế mà bác bỏ mất:-W

iem băn khoăn cái nỳ quá . 
) em giúp nhá. Cô 6 số đồng ý hông để anh lên kế hoạch hợp đồng tác chiến cho bác Nam. He he

Đánh dấu