hoa cỏ may
cát vắng sông đầy cây ngẩn ngơ
không gian xao xuyến chuyển sang mùa
tên mình ai gọi sau vòm lá
lối cũ em về nay đã thu
Mây trắng bay đi cùng với gió
Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ
Đắng cay giữ lại bao mùa cũ
Thơ viết đôi dòng theo gió xa
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
Áo em sơ ý cỏ găm đầy
Lời yêu mỏng mảnh như màu khói
Ai biết lòng anh có đổi thay?
---------------------------------------------------------------------------------------
Lục tuyệt Thư sinh Trịnh Vĩnh Tuyên
Cầm, kỳ, thi, họa, cùng y, thư.
Kim bút tấc tám binh thần khí
Người cũng vô tình, thực hay hư ?
----------------------------------------------------------------------------------------
bài thơ tình anh viết tặng cho em
là bài thơ anh kể về đôi dép
khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
những vật tầm thường cũng viết được thành thơ
hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
lên hảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
cùng bước cùng mòn,ko kẻ thấp người cao
cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
dẫu vinh nhục ko đi cùng kẻ khác
số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
nếu ngày nào 1 chiếc dép mất đi
mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
hai chiếc này chẳng phải 1 đôi đâu
cũng như mình trong những lúc vắng nhau
bước hụt hẫng sẽ nghiêng về 1 phía
dẫu bên cạnh đã có người thay thế
mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
đôi dép vô tri khăng khít bước song hành
chẳng hứa hẹn mà ko hề giả dối
chẳng thề nguyện mà ko hề phản bội
lối đi nào cũng có mặt cả đôi
ko thể thiếu nhau trên bước đường đời
dẫu mỗi chiếc ở 1 bên phải trái
như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
gắn bó đời nhau vì 1 lối đi chung
hai mảnh đời thằm lặng bước song song
sẽ dừng lại khi còn 1 chiếc
chỉ còn 1 là ko còn gì hết
nếu ko tìm dc chiếc thứ 2 kia
-----------------------------------------
tết về có đi thăm các thầy cô nhưng gặp được mỗi thầy Thái.mình có cảm giác ấn tượng nhất với thầy. có lẽ do thầy quan tâm mình nhiều. cảm ơn thầy. con xin tặng thầy bài thơ này....
THĂM THẦY
Gì vui hơn trò cũ đến thăm thầy
Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng , rất nhẹ ...
Hẻm cũ , nhà xưa , tường rêu , lặng lẽ
Hồi hộp phút chờ ... cửa mở thầy đây !
Khách là ai ? Thầy chẳng nhận ra ngay
Con đây ạ ! học trò thầy thuở ấy !
Trò cũ tới thăm , lớp xưa hiện lại .
Loang loang ánh nhìn , loang loang nét môi
Vang tiếng nô đùa , vẳng giọng đọc bài
Rộn rịp nhịp trống vào ra mỗi buổi ...
Và cậu trò nhỏ , nghèo , đói mà run
"Cậu bé" ngồi đây tay vẫn run run
Không còn đói mà thương thầy già yếu !
Con khỏi lo . Thầy tiền vơi gạo thiếu
Chuyện lẽ thường , đời đạm bạc từng quen
Mối bận tâm, nhắc lại nếu con quên :
"Đời chỉ đẹp, nếu có tình có nghĩa !"



Trả lời kèm Trích dẫn
Đánh dấu