Con gái và con trai
Con trai mở miệng xưng “anh”

Con gái bướng bỉnh bảo rằng “đừng mơ”

Ta mới là chị người cơ

Nhóc con mà dám lơ mơ coi chừng

Con trai đỏ mặt ngượng ngùng

Ơ hay! Con gái mà dùng “mày, tao”

Anh em cho nó ngọt ngào

Tôi: “Anh” Bà nhớ ! Gọi nào ! Anh nghe

Con gái đang chén ổi me

Tức tốc đứng dậy lăm le tới gần

Là “em” thì tôi chẳng cần

“Đại tỉ” cứ gọi mỗi lần cần tôi

Con trai chịu trận tơi bời

Con gái xúm lại cho xơi “véo liền”.