Đại Lâm tự đào hoa
by Bạch Cư Dị
Nhân gian tứ nguyệt phương phi tận
Sơn tự đào hoa thủy thịnh khai
Trường hận xuân quy vô mịch xứ
Bất tri chuyển nhập thử trung lai.
Dịch Nghĩa
Trong cõi nhân gian, tháng tư hương thơm đã tan hết
Nhưng hoa đào ở ngôi chùa trên núi mới bắt đầu nở rộ
Ta cứ giận mùa xuân bỏ đi không để lại tung tích
Mà không biết rằng (mùa xuân) chỉ chuyển về đây thôi.
Dịch Thơ
Hoa đào chùa Đại Lâm
Tháng tư hương sắc phai tàn hết
Sơn tự đào hoa mới nở đầy
Còn giận xuân đi không dấu vết
Đâu ngờ xuân đến nở nơi đây.
-----------------------------------------
Đại lân tẩu ngôn hoài
by Bạch Cư Dị
Nhân sinh hà sự tâm vô định
Túc tích như kim ý bất đồng
Túc tích sầu thân bất đắc lão
Như kim hận tác bạch đầu ông!
Dịch Nghĩa
Thay ông hàng xóm nói tâm sự
Người ta ở đời, tại sao tâm trí không nhất định?
Ngày trước với bây giờ ý nghĩ khác nhau
Ngày trước thì buồn mình không được lên cụ
Bây giờ lại bực mình phải làm ông lão bạc đầu!
Dịch Thơ
Người đời sao nghĩ vẩn vơ?
Tấm lòng khi trước bây giờ khác nhau.
Trước buồn chẳng được sống lâu,
Nay làm ông lão bạc đầu lại chê!
nhanh lên nào.
Độc Lão tử
by Bạch Cư Dị
Ngôn giả bất tri, tri giả mặc
Thử ngữ ngô văn vu Lão quân
Nhược đạo Lão quân thị tri giả
Duyên hà tự nhược ngũ thiên văn.
Dịch Nghĩa
Người nói ra thì không biết, mà người biết thì im lặng
Lời đó ta nghe được của Lão quân
Nếu nói rằng Lão quân là người biết (đạo)
Thì vì sao còn viết ra những năm nghìn chữ?
Dịch Thơ
Đọc sách của Lão tử
Nói thời không biết, biết không nói
Lời Lão quân truyền ta vẫn ghi
Nếu thật Lão quân là biết đạo
Viết năm nghìn chữ để làm chi?





Trả lời kèm Trích dẫn
Đánh dấu