đã lâu rồi em không buồn, không nhớ, không mong đợi............... nhưng cơn mưa chiều nay đã kéo về trong em tất cả những cảm giác ấy............ em buồn...........em nhớ anh........
cảm giác cô đơn ấy lại bủa vây xung quanh em. em sợ, sợ nó vô cùng.....

đã bao ngày rồi đã cố gắng sẽ không buồn nữa nhưng sao chỉ 1 cơn mưa thôi, cơn mưa chiều nay lại khiến em buồn đến thế?
nỗi cô đơn này sao đáng sợ quá......... nhìn ra ngoài trời mưa mà lòng em đau nhới........... thấp thoáng đâu đó em cứ ngỡ mình vẫn bên nhau..............tay trong tay............... mình có nhau...........
thế nhưng giờ trong cơn mưa ấy đã không còn thấy mình bên nhau nữa rồi, chỉ mình em thôi, mình em trong cơn mưa sáng nay, và cả sau này nữa... mãi mãi.............


nỗi buồn này rồi sẽ đi về đâu khi xung quanh em chỉ thấy là bóng tối. em chẳng còn hứng thú với những cơn mưa nữa. nó làm em thấy cô đơn, nó làm em nhớ.........và giờ em cũng đã không còn yêu mưa nhiều như trước nữa.......... bởi vì mưa........... lại làm em... nhớ anh nhiều hơn...........



Đánh dấu