Đã 1 tuần nay, mi như biến mất khỏi cuộc sống của tau. Tau nt bao nhiêu lần, thì bấy nhiêu lần mi hok nt lại. Chỉ để lại duy nhất 1 tin nhắn, rằng, mi đang hok có tâm trạng để nt. Đến nhà mi, mi nói hok có chuyện gì đâu, bảo tau cứ yên tâm. Nhưng làm sao mà tau yên tâm được. Hỏi những người bạn ở lớp, thì mọi người nói mi vẫn bình thường, vẫn vui vẻ, vẫn nghịch như quỷ ấy. Nhưng qua Peo thì tau biết mi vừa trải qua một chuyện hết sức ghê gớm! Mi có thể chịu đựng một mình được sao? Chắc cái câu chuyện ấy của mi buồn lắm, buồn đến mức có thể đánh đổ một con người mạnh mẽ như mi. Thằng bạn thân lúc nào cũng vui tươi, sôi nổi, hài hước của tau trốn đi đâu mất rồi ấy. Tau hok thể chịu đựng được khi thấy mi như thế, Phương ạh! Mà tau thì bất lực hok giúp gì đc mi. Mọi lần tau buồn, mi và Peo là người đến bên tau đầu tiên để chia sẻ và an ủi với tau mọi điều. Mi là con trai, nên ít buồn. Những lần mi buồn, vu vơ, thoáng qua, rồi lại vui vẻ ngay khi tau rủ đi chơi. Duy nhất có lần này... Lần này thôi... Tại sao mi hok chia sẻ với tau như ngày xưa?
Mãi đến hôm qua, mi mới nt cho tau. Mi sr tau và nói bây giờ đã bình thường lại rồi, vì mi nhanh vui lắm. Hok hiểu sao khi đọc những dòng ấy, nước mắt tau cứ chảy ra. Tự nhiên thấy nhớ lắm mi ạh, những cảm xúc tươi đẹp của ngày lớp 10 lại ùa về. Ngày ấy, hôm nào tau với mi cũng ngồi tâm sự. Bây giờ tau không-bao-giờ được ngồi cạnh mi nữa. Khao khát đến cháy bỏng! Đó là những tháng ngày hạnh phúc của tau, khi có mi, có Peo. Một cảm giác tươi mới và nhớ nhung đến kì lạ... nhưng dù sao, nó cũng đã là quá khứ. Tau sẽ để cho nó là những kỉ niệm đẹp như lời mi nói, Phương nhé!
Bạn thân là gì hả Phương? Thân là thân thiết hay là thân ai nấy lo? Lúc mi buồn nhất thì tau lại hok thể ở bên chia sẻ... Chúng mình cứ xa nhau dần, như hok còn là bạn thân của nhau nữa... Tau nghe lời mi, hok khóc nữa, kẻo mai mắt lại thành con gấu trúc bây giờ. Mi bảo: "Tau không nói nữa đâu, tau không muốn mi lại thêm buồn nữa. Mi là bạn thân của tau, điều đó không bao giờ thay đổi. Tau không quên, và mi cũng thế. Còn bây giờ, ngủ đi mi nhé...". Nhưng tau vẫn chưa ngủ đc, vẫn thức đến 2h sáng.
Nằm suy nghĩ. Và tau hiểu ra rằng, là bạn thân thì chỉ cần có lòng tin thôi, phải hok mi...?



Trả lời kèm Trích dẫn
Đánh dấu